You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

H@RµÑA
H@RµÑA

Member Level 1

H@RµÑA

Member Level 1
Dần dần những tia lửa điện đã được thế chỗ bằng những vụ nổ nhỏ trên khắp phòng nghiên cứu. Những vụ nổ cứ tiếp tục to lên, mảnh vụn kim loại xen lẫn đất đá đã bắt đầu rơi. Và rồi từ đâu đó đằng sau lớp thép bao bọc căn phòng một tiếng nổ lớn vang đến. Toàn bộ phòng nghiên cứu rung lên mạnh như thể một trận động đất đang xảy ra. Mọi người loạng choạng cố giữ thăng bằng, trong khi nhất loạt những tên quái nhân Metagon đổ ầm ầm xuống không khác gì những con robot bị ngừng hoạt động. Thấy hiệu quả đã đủ, Aeria bèn ngừng truyền điện vào căn phòng. Tuy nhiên lượng điện năng cô đã phát ra khỏi cơ thể không chỉ có lượng dư thừa mà còn chứa thêm nhiều phần năng lượng của bản thân cô để có thể gây quá tải cho quái vật “Mẹ”, nên sau khi dừng lại cô cũng không thể làm gì khác hơn là để thân dưới chạm đất và chống tay thở dốc từng chặp.



-Cô không sao chứ? – Rod lo âu hỏi.

-Không sao – Aeria đáp đứt quãng – Tôi chỉ… hơi mệt thôi.

-Ta phải đi ngay – Lance cảnh báo - Chỗ này sắp thành đống gạch vụn rồi đấy.



Một tiếng “Bùm” lớn, và cái trục giữa trần phòng sút ra rơi thẳng xuống hố. May mắn là 4 bể chứa mà 4 cái kẹp gắn trên trục đang kẹp chặt lại nằm ngoài miệng hố, nên chúng chỉ bị rơi xuống sàn vỡ tan ra từng mảnh. Rod, Sean, Lance và Kristie nhanh chóng chạy lại và cẩn thận lôi 4 người Vicel, Baz, Reever và Misa ra khỏi đống mảnh vỡ. Vậy là đã giải cứu được bọn họ trước khi quá muộn, nhưng không có cách nào gỡ nổi con Metagon đang bám vào họ (cũng đã bất động) cũng như làm họ tỉnh lại.



-Phải đưa họ về căn cứ - Rod nhận xét - Ở đó sẽ có những trang thiết bị cần thiết để chạy chữa cho họ.



Rồi Rod xốc Baz lên vai, còn Lance phụ trách Vicel, Sean lo vận chuyển Reever và Kristie bế Misa lên. Họ nhanh chóng chạy ra cửa phòng nghiên cứu Gen. Bỗng nhiên Rod sực nhớ ra, bèn ngoảnh lại thì phát hiện Aeria vẫn đang ở một chỗ. Hình như cô không còn đủ sức để đứng lên. Anh vội quay lại cúi xuống bên cạnh Aeria hỏi, giọng khẩn trương:



-Cô đứng dậy được chứ?

-Tôi… sẽ cố!



Aeria mím môi cố gắng dựng người cô lên hai chân, nhưng xem ra thân hình mảnh mai của cô giờ cũng đã là quá nặng đối với cặp chân đó. Trong khi đó thì Lance và Sean đang í ới gọi Rod, đồng thời tình hình cũng càng lúc càng trở nên cấp bách khi những mảng trần, những tảng đá lớn hơn thi nhau rơi xuống rầm rầm. Rod ngần ngừ một lúc, rồi tuột Baz từ sau lưng mình xuống và đặt ra trước mặt. Anh nói:



-Cô leo lên lưng tôi đi.

-Nhưng… anh còn phải mang… - Aeria ngập ngừng.

-Mặc kệ, cứ leo lên đi.



Aeria đành gật đầu rồi leo lên lưng bám chặt vào cổ Rod, còn Rod cúi xuống nhấc Baz lên rồi cứ thế khom lưng chạy ra. Sean, Lance và Kristie đã chạy trước một đoạn. Mặc dù vừa phải trải qua liên tiếp mấy cuộc chiến đấu, thể lực đã giảm sút khá nhiều nhưng Rod vẫn cắn răng chạy từng bước chậm chạp. Bỗng anh cảm thấy vòng tay Aeria trên cổ mình hơi chặt hơn, và liền sau đó là một cảm giác nhẹ tênh tựa như đang bước đi trong môi trường không trọng lực vậy. Anh nhìn sang hai bên thì thấy hai bàn tay Aeria đang tỏa ra một thứ ánh sáng trắng nhè nhẹ. Hẳn là cô đang tiếp sức mạnh cho Rod. Rod ái ngại:



-Cô đừng cố sức quá!

-Cứ tiếp tục… chạy đi! – Aeria đáp kiên quyết.



Rod không nói gì nữa, hít một hơi và chạy rất nhanh, chẳng bao lâu đã bắt kịp ba người kia. Sean ngạc nhiên:



-Ái chà, sếp khỏe thế! Mà… ánh sáng kia là gì thế?

-Chạy tiếp đi! – Rod gạt câu hỏi của Sean đi.

-Sắp đến nơi rồi! – Lance háo hức.



Trước mặt mọi người đã hiện ra cửa vào sân bay. Thế nhưng khi họ chỉ còn cách nó vài mét thì một tiếng nổ lớn phát ra từ ống dây bên cạnh cánh cửa, và sau đó cánh cửa nhanh chóng khép chặt lại. Lance và Sean đạp mạnh vào cửa:



-Đáng ghét! Sao lại lúc này chứ!



Sean đặt Reever xuống rồi rút cây gậy thép của mình ra đập liên hồi vào cánh cửa nhưng vô hiệu, cánh cửa chỉ móp đi vài chỗ, còn thì vẫn trơ trơ ra đó.



-Khỉ thật, giá mà còn thanh kiếm laser ở đây!



Bất thình lình cả khu nghiên cứu rung chuyển mạnh làm mọi người mất thăng bằng ngã cả ra, đồng thời có ánh sáng từ phía sau họ phát tới. Họ ngoảnh lại và thấy từ xa một quầng lửa khổng lồ đang lướt đến.



-Kho nhiên liệu bắt lửa rồi! – Kristie kinh hãi kêu lên.

-Tuyệt vời – Lance lẩm bẩm.



Từ bên ngoài, trên khối thiên thạch khổng lồ bắt đầu xuất hiện nhiều vết nứt. Các vết nứt càng lúc càng lan rộng ra, đồng thời lửa và ánh sáng phóng ra từ các khe nứt đó. Cuối cùng sau môt tiếng nổ long trời lở đất, khối thiên thạch biến thành một đám lửa khổng lồ và vỡ tan ra thành hàng ngàn đốm lửa nhỏ bay tán ra khắp Fantasy Flow. Tuy nhiên từ tâm trận bão lửa có một vật thể nhỏ vụt thoát ra và lướt về phía warp Dimension Corridor – Fantasy Flow. Đó là một quả cầu nhỏ trong suốt có rìa màu trắng và được bao quanh bởi một trường điện từ dày đặc. Có thể nhìn thấy rõ bên trong quả cầu là 8 người của đội thám hiểm phòng nghiên cứu mà Rod chỉ huy, và Aeria. Aeria hai chân vẫn không thể đứng lên được nhưng hai tay cô thì đang giơ thẳng lên, mà có thể dễ dàng nhận thấy là cô đang điều khiển cho khối cầu di chuyển. Rod, Lance, Sean và Kristie thì kinh ngạc:



-Đây là gì vậy? – Sean hỏi.

-Nó vừa bảo vệ ta khỏi vụ nổ thì phải – Kristie đáp.

-Là Aeria thì đúng hơn – Rod sửa lại – Cô ấy đã cứu sống tất cả chúng ta. Quả cầu này không những ngăn lực tác động từ bên ngoài mà còn giữ không khí bên trong cho chúng ta thở nữa – Rod quay sang Aeria – Đúng thế chứ?



Aeria không trả lời. Cô đang dồn hết sức vào việc giữ cho khối cầu khỏi tan biến, mà hình như sức cô cũng đã vượt quá giới hạn từ lâu rồi, bởi lúc này hai tay cô đang run rẩy như bị lạnh cóng còn quả cầu thì cũng chẳng có vẻ gì vững chãi.



Nhóm phi công đi qua Fantasy Flow mà không gặp trở ngại gì, bởi quái vật ở đây đã bị hạ hết mà chưa phục hồi lại. Thế nhưng sang tới Dimension Corridor thì lại khác. Quả cầu chỉ mới lướt đi được tầm 1000m thì từ bên trái một viên đạn màu đỏ phóng đến. Một con Schill Interceptor đã phát hiện ra quả cầu lạ mắt và tấn công. Viên đạn trúng vào quả cầu làm nó rung mạnh như thể bị ai đó nắm trong tay mà lắc. Aeria khẽ kêu lên một tiếng, hai tay cô chùng xuống, đồng thời trường điện từ bao quanh quả cầu cũng biến mất.



-Cú vừa rồi nặng thật đấy – Sean xoa xoa đầu.

-Đồ quái vật mắc toi. Mình mà đang ở trong phi cơ thì… – Lance bực tức liếc con quái.



Quả cầu giờ đã mất lớp bảo vệ, nhưng nó cũng không thể đi nhanh hơn để chạy trốn con quái. Và rồi viên đạn thứ hai bay đến. Rod hoảng hốt:



-Coi chừng!!



Đồng thời anh nhào về phía trước. Không biết do sức Aeria không còn đủ để giữ vững khối cầu hay do cô cố tình mà quả cầu trượt hẳn về phía trước một đoạn, kịp tránh được viên đạn chết người.



-Chà – Lance vỗ tay – Tránh hay lắm, sếp.

-Các anh em tập trung vào! – Rod nhỏm dậy nhắc nhở - Từ giờ đến lúc về được tới Miền đất hứa chúng ta phải cố giữ cho quả cầu này không bị trúng đạn!



Lance, Sean và Kristie gật đầu rồi cùng đứng dậy sẵn sàng đẩy quả cầu. Còn Rod liếc sang Aeria vừa đúng lúc Aeria cũng ngoảnh lại. Rod giơ ngón tay cái, ý nói “Cứ để chúng tôi lo!” Khuôn mặt đầm đìa mồ hôi của Aeria khẽ mỉm cười, rồi cô lại quay đi.



Chặng đường qua Dimension Corridor rồi sau đó là Chaos là cả một quãng thời gian vất vả cho tất cả mọi người bởi họ phải liên tục lo tránh đạn. Lúc trước khi ở trong phi cơ họ không coi bọn quái vật trên Chaos và Dimension Corridor ra gì thì bây giờ họ mới hiểu cảm giác khi trở thành con mồi. Cuối cùng, trong nỗ lực tránh né những quả đạn của bọn Egma và Schill Interceptor, Kristie reo lên vui sướng:



-Warp Miền đất hứa kia rồi!!



Quả cầu nhanh chóng lướt đến cổng warp, những con Schill Interceptor và Egma không buông tha đuổi theo nhả đạn liên tục. Song trước khi những viên đạn đó kịp trúng mục tiêu thì quả cầu đã kịp chui vào cổng warp. Tốc độ bay của nó lập tức tăng lên gấp bội và nó biến mất vào bầu khí quyển của hành tinh Phillon. Bên trong quả cầu, mọi người cảm thấy như mình đang đi xuống bằng một thang máy siêu tốc, kẻm theo cảm giác nóng do ma sát với khí quyển. Dưới chân họ dần dần hiện ra trạm tiếp tế Miền đất hứa.



Quả cầu dần dần giảm tốc độ rồi nhẹ nhàng đáp xuống trạm tiếp tế. Cùng với lúc chạm đất thì quả cầu cũng biến mất, còn mọi người rơi nhẹ xuống nền thép. Hai cánh tay của Aeria giờ mới buông thõng ra, và cô gục xuống. Sean thấy thế vội chạy lại đỡ Aeria dậy.



-Cô ấy không sao chứ? – Rod hỏi.

-Không sao, chỉ ngất vì kiệt sức thôi – Sean gật đầu với Rod.



Rod cùng Sean, Lance và Kristie đưa những người bất tỉnh đặt nằm song song nhau và chuẩn bị gọi cứu hộ. Thình lình từ trên bầu trời cao vút bỗng xuất hiện hàng loạt âm thanh lạ. Rod ngẩng lên nhìn thì thấy một loạt các vật thể mà không nhầm lẫn được với gì khác ngoài bọn Schill Interceptor và Egma. Lần này bọn chúng đã dám chui qua cả warp để đuổi theo con mồi của mình. Chúng đang lao vùn vụt xuống chỗ Rod và mọi người. “Bọn này dai quá. Giờ làm thế nào đây?” Rod tặc lưỡi. Bọn quái vật to lớn chỉ còn cách trạm tiếp tế khoảng 1500m thì bỗng nhiên hàng loạt tên lửa phóng đến cắm vào bọn chúng nổ tung.



Rod kinh ngạc quay sang bên và mừng rỡ: một phi đội tuần tra của ANI đã xuất hiện và đang đánh đuổi đám quái vật. Những quả tên lửa được phóng ra không ngớt, còn bọn Schill Interceptor và Egma cũng đã quay sang bắn trả. Tuy nhiên bọn chúng hoàn toàn không phải là đối thủ của phi đội tuần tra, và chỉ sau chưa đầy một phút chúng đã bị giết sạch. Rod vẫy tay ra hiệu, và sau đó các phi cơ đáp xuống. Từ chiếc I-Gear dẫn đầu phi đội một người nhảy xuống. Rod ngạc nhiên khi thấy đó chính là Shalin. Chân của cô tuy vẫn còn phải băng nhưng đã đứng vững được. Rod cười:



-Nếu cô biết được tôi vui như thế nào khi gặp cô ở đây.

-Đã nói là tôi thừa sức để đi cùng với anh cơ mà – Shalin cũng mỉm cười - Thế phi cơ của mọi người đâu rồi? – Shalin thấy năm người đang nằm dưới đất rồi hoảng hốt – Ôi, họ làm sao thế này!? Mà cô gái này là… ai?

-Tôi sẽ trả lời từng câu hỏi một – Rod giờ mới có dịp thở phào – Nhưng trước hết, mọi người không phiền đưa bọn này về căn cứ chứ?

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất

VNGamer 2012-2013
Valbatos Enterpriese®All Rights Recerved