You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

H@RµÑA
H@RµÑA

Member Level 1

H@RµÑA

Member Level 1
“Anh không sao chứ Rod?” – Shalin lo lắng.

-Tôi ổn, phi thuyền của tôi không bị tấn công – Rod đáp.

“Hạm đội của anh thế nào rồi?”

-Mất gần 100 phi thuyền. Bọn vừa tấn công có lẽ chỉ là trinh sát của chúng thôi.

“Anh có kế sách gì không?”

-Tạm thời chưa. Trước hết cần nắm được tình hình bọn chúng đã. Phi thuyền do thám, xuất phát!



Vài chục Delta Wing tách đội hình bay ra nhiều hướng khác nhau. Trong lúc các phi thuyền Delta Wing do thám còn đang tìm hạm đội địch thì Rod lệnh cho các phi thuyền cỡ lớn di chuyển về hướng ngược lại với hướng quân địch vừa tấn công, các phi thuyền nhỏ yểm trợ phía sau, còn Shalin làm y theo Rod. Vì bọn vừa tấn công chắc chắn có hạm đội ở gần đó nên chỉ trong chốc lát đã có tín hiệu của phi thuyền do thám: “Phát hiện hạm đội của địch ở hướng 12 giờ. Chúng di chuyển theo đội hình vòng tròn Spectre – Revenance – Tàu chỉ huy – Netherion – Ghast.”



-Đội hình khá chắc chắn. Có vẻ quân địch đang chờ chúng ta tấn công.

“Ta phải làm gì đây?” – Shalin hỏi.

-Cô mới là người ra quyết định ở đây chứ? – Rod đùa.

“Đúng thế, nhưng… - Shalin tỏ ra bối rối – Anh là phó tướng, tức là cố vấn của tôi. Tôi lệnh cho anh phải đưa ra chiến thuật tấn công cho tôi!”

-Được rồi, tôi nhận lệnh – Rod cười – Địch quân đã phòng thủ thì chúng ta tấn công.

“Anh ra lệnh… ý tôi là, anh nêu ý kiến đi.”

-Các Alpha Wing và Delta Wing tách ra di chuyển về hướng 10 giờ và 2 giờ. Các Sigma Wing và Omega Wing đi theo bảo vệ Tàu chỉ huy!



Shalin lập tức truyền lệnh tới cả hai phi đội, nhanh chóng triển khai đội hình. Khi đã sẵn sàng, Rod ra lệnh cho các Sigma Wing và Omega Wing bay ra trước Tàu chỉ huy chuẩn bị hỏa lực. Nhất cử nhất động của Rod đều được Shalin làm theo, cứ như chính Rod mới là đại tướng. Hạm đội địch lấp ló hiện ra trước radar. Rod hạ lệnh:



-KHAI HỎA!!



Hàng trăm ngàn loại vũ khí hạng nặng trên các chiến hạm Sigma Wing và Omega Wing đồng loạt tung những loạt đạn khổng lồ vào đội hình quân địch. Đến hai chiếc Tàu chỉ huy cũng tuốt ra cả dàn đại pháo bắn xối xả. Đội hình quân địch đang co cụm nên nổ như pháo hoa trước lưới đạn của hạm đội Rod, hầu như không phát đạn nào trượt.



Dường như nhận thấy sai lầm chiến thuật, đội hình quân địch bắt đầu giãn ra trông thấy. Chỉ chờ có thế, Rod hạ lệnh:



-Alpha Wing, Delta Wing xông vào tấn công!



Liền sau đó hai toán quân đã được điều động trước gồm toàn những phi cơ nhỏ và nhanh bắt đầu tràn vào từ hai cánh đội hình quân địch bắn phá. Các phi cơ Spectre lập tức ứng chiến, và một trận hỗn chiến không gian diễn ra. Dàn đại chiến hạm Revenance đã lọt vào tầm bắn, nhưng bọn chúng bị vướng tầm nhìn bởi các phi cơ nhỏ phía trước, và lập tức nhận hàng tấn hỏa lực từ các chiến hạm bên phía Rod và Shalin. Kích thước chúng to và vỏ bọc thì rất bền nên không bị phá hủy quá nhanh, nhưng chúng cũng đang phải hứng chịu không ít thiệt hại.



“Chà, chiến thuật thật là hiệu quả!” – Shalin trầm trồ ngạc nhiên.

-Quá lời rồi – Rod tự hào đáp – Tôi chỉ vừa mới nghĩ ra cách dàn trận này thôi, chứ không chuẩn bị trước gì đâu.



Chiến thuật của Rod bước đầu đã thành công. “Khi hai hạm đội phía sau Tàu chỉ huy của đối phương vượt lên thì ta sẽ rút quân về” là ý định của Rod. Anh chờ cho các Netherion và Ghast xuất hiện trong radar thì sẽ hạ lệnh rút lui ngay.



Thế nhưng chẳng thấy lực lượng nào của địch tràn lên tham gia vào trận chiến đang hồi ác liệt. Không lẽ bọn chúng không định chi viện cho đạo quân đang gặp nguy ngay trước mắt? Rod có linh cảm mình đang bước vào một cái bẫy, và ngay khi anh vừa có linh cảm đó thì…



“Cấp báo! Quân ta đang bị tấn công từ phía sau!”



Rod lập tức ngoái lại nhìn qua lớp kính đài chỉ huy phi thuyền. Hàng trăm đốm lửa đang tóe ra từ phía đuôi hạm đội Omega Wing. Đó là hạm đội phi thuyền Ghast của đối phương không hiểu từ lúc nào đã vòng ra sau quân đoàn của Rod – Shalin và đang nã những loạt đạn đục sâu vào lớp giáp trụ của các đại chiến hạm.



“Rod, quân ta rơi vào gọng kìm rồi!” – Shalin kêu lên.

-Thì ra quân địch đã sắp xếp cạm bẫy này từ trước. Quả là không tồi.

“Ta phải làm gì bây giờ!?”

-Bình tĩnh! Giờ chúng ta phải tách ra, đừng để chúng kịp khép vòng vây!

“Cả tàu chỉ huy cũng phải tách ra sao?”

-Đúng thế! Nếu hai tàu chỉ huy cùng đi về một hướng thì khác gì tự sát!



Lúc này hạm đội Netherion của quân địch từ phía sau đã bay lên xả hàng ngàn tia laser chính xác vào những chiếc phi thuyền Alpha Wing và Delta Wing, buộc chúng phải rút lui khỏi trận chiến. Hai chiếc tàu chỉ huy chậm chạp quay đầu về hai hướng đối lập nhau và nhả lửa động cơ phóng đi. Mấy nghìn đại chiến hạm nhận lệnh cũng lập tức rút chạy theo. Tất nhiên quân địch không để Rod và Shalin thoát dễ dàng đến thế. Hạm đội Ghast đuổi theo tiếp tục bắn những viên đạn xoáy như mũi khoan vào vỏ những chiến hạm to lớn đang cố gắng vượt thoát khỏi vòng vây, còn đạo quân phía trước dồn tới tấn công ào ạt.



-Delta Wing yểm trợ! Sigma Wing và Omega Wing, bắn trả!!



Hạm đội Delta Wing vụt tách khỏi trận chiến lao về phía hạm đội Ghast cùng một làn sóng tên lửa ào ạt, cùng lúc những khẩu pháo của các đại chiến hạm xoay ngang về hai phía khạc lửa dữ dội. Quân địch phải chậm lại trước hỏa lực phản công, song vẫn lì lợm giữ khoảng cách truy đuổi và tấn công tới tấp. Các Alpha Wing thiếu sự hỗ trợ của Delta Wing khó có cơ hội áp đảo hạm đội Spectre cũng phải quay về hợp lực giải vây cho các đại chiến hạm. Hàng ngàn vạn luồng lửa tóe lên giữa cả một vùng không gian rộng lớn nơi trận chiến đấu đang dần dần tiến đến cao trào.



Sức ép hỏa lực của quân địch lên hạm đội do Rod chỉ huy bỗng nhiên giảm đi thấy rõ. Vẫn còn những viên đạn đầy sức mạnh từ các Ghast và Revenance, vẫn còn những đợt sóng tên lửa của Spectre và những làn tia laser từ Netherion, song mật độ đã ngớt đi hẳn. Nhận thấy sự khác lạ, Rod ngước nhìn lên màn hình radar lớn của tàu chỉ huy và kinh hoàng khi phát hiện một phần lớn chiến hạm của quân địch đang đổi hướng. Bọn chúng định tập trung tấn công tàu chỉ huy của Shalin!



-Toàn quân quay lại! Quay lại ngay!!



Những con tàu Sigma Wing và Omega Wing to lớn kềnh càng vừa mới ổn định hướng bay thì đã lại phải bắt đầu quay ngược lại. Một hàng rào chiến hạm quân địch đang án ngữ giữa đại quân của chúng và quân của Rod. Các phi thuyền Ghast và Spectre lượn một vòng bay xuyên qua hàng rào đó hướng thẳng về phía hạm đội của Shalin.



Vừa quay được về phía quân địch thì hàng loạt họng súng trên các đại chiến hạm của Rod cũng đồng loạt khai hỏa. Ngay tức thì những chiến hạm chặn đường bắn trả, tuy nhiên số lượng của chúng không nhiều nên hỏa lực không đáng ngại lắm. Các Delta Wing và Alpha Wing của Rod cũng nhanh chóng tham gia tấn công bức tường chiến hạm này. Trong khi đó những ánh lửa lớn vẫn liên tục bùng lên từ xa phía sau bức tường.



-Tập trung hỏa lực! Bắn hạ từng chiếc một!



Chỉ thị ban ra lập tức được thi hành, các phi thuyền nhỏ bay ra đảo một vòng rồi quay lại tập trung tấn công từng chiến hạm một, còn các tàu không gian lớn cũng nhanh chóng triển khai hệ thống xác định mục tiêu để dồn hỏa lực. Một loạt những chùm lửa lớn bùng lên phía trước tàu chỉ huy của Rod, báo hiệu những chiến hạm đầu tiên bị hạ. Nhưng vẫn còn rất nhiều tàu chiến Netherion và Revenance đang ngăn cản Rod chi viện cho Shalin, đằng sau chúng cũng là một trận chiến rất ác liệt mà không rõ bên thắng bên thua. Không thấy Shalin liên lạc với Rod, có lẽ cô còn đang phải dồn hết tâm trí điều hành hạm đội của mình chống đỡ đợt tấn công.



Quân địch đã lên kế hoạch rất cẩn thận, chúng tìm cách bao vây buộc Rod và Shalin phải chia ra làm hai cánh quân, sau đó chúng mới tập trung truy đuổi tàu chỉ huy của đại tướng. Đến bây giờ Rod mới đoán ra kế hoạch đó. Bọn chúng chỉ để lại tầm 250 Revenance cùng 500 Netherion và hình như sẵn sàng hy sinh tất cả số chiến hạm đó để ngăn cản đạo quân của Rod. Mười phút trôi qua, hơn 500 chiến hạm cả Netherion cả Revenance đã bị quân Rod tiêu diệt, nhưng bản thân Rod thì chẳng bớt sốt ruột tí nào. Thấy đội hình quân địch đã thưa đi nhiều, Rod quyết định:



-Toàn quân tiến thẳng lên!

“Không được!!”



Tiếng quát của Shalin bất ngờ vang lên cắt ngang câu ra lệnh của Rod. Anh vội ngoảnh sang màn hình lúc này đã hiện khuôn mặt khẩn cấp của Shalin.



-Shalin! Cô không sao chứ?

“Không sao. Anh mau rút quân đi!”

-Tại sao? – Rod ngạc nhiên.

“Tôi đang phải sử dụng cả 3000 chiến hạm bên tôi để chặn đường quân địch, sắp thoát được rồi. Anh mà ở lại là bọn chúng quay sang tấn công anh ngay đấy!”



Rod hiểu ngay ý Shalin, bèn hạ lệnh cho toàn quân quay ngược lại rút lui. Đám chiến hạm quân địch còn lại không đuổi theo mà cũng quay đầu tìm đường nhập bọn trở lại với đại quân của chúng. Khoảng cách an toàn nhanh chóng được thiết lập lại. Ở xa tít phía sau tàu chỉ huy và hạm đội của Rod vẫn nhá lên hàng trăm ngàn ánh lửa từ những chiến hạm cảm tử của Shalin đang dốc hết khả năng ngăn bước quân thù.



“Vị trí của đại tướng Shalin hiện giờ cách chúng ta 5000km về hướng 7 giờ. Dự đoán quân địch đang nằm giữa khoảng cách hai đạo quân ta” – CPU báo cáo.

-Được rồi. Tìm cách liên lạc với đại tướng cho tôi.



Một màn hình ảo mở ra bên cạnh Rod và Shalin xuất hiện, vẻ mệt mỏi và lo lắng.



“Tình hình hạm đội của anh thế nào, Rod?”

-Mất gần 800 phi thuyền nhỏ và 200 phi thuyền lớn. Còn bên cô thì sao?

“Không tốt một tí nào” – Shalin thở dài một tiếng – “Toàn bộ chiến hạm lớn của tôi đã bị hạ, chỉ còn trên dưới 5000 phi thuyền nhỏ và 1 tàu chỉ huy thôi.”

-Chúng ta thất thế rồi. Thử thách này khó hơn tôi tưởng.

“Cũng chưa chắc. Ít nhất quân tôi cũng bắn hạ được mấy nghìn phi thuyền nhỏ của đối phương. Bọn chúng tập trung hỏa lực vào tàu chỉ huy của tôi, để cho Alpha Wing và Delta Wing thoải mái tấn công lại.”

-Thật thế à? – Rod hỏi lại, có vẻ hứng thú.

“Ừm. Tàu chỉ huy của tôi cũng phải chịu khá nhiều hỏa lực, nhưng không đáng ngại đâu.”

-Lạ nhỉ… Quân địch lúc đầu có chiến thuật hay như thế – Rod cúi đầu suy nghĩ – …mà lại có thể đánh liều mình kiểu đó à…?

“Ê, anh lẩm bẩm cái gì đấy?”

-Không có gì – Rod chợt ngẩng lên – Cô yên tâm đi Shalin. Trận đấu này chúng ta có cơ hội thắng.

“Anh chắc chứ?”

-Shalin, giờ tôi cần cô chuyển toàn quyền điều khiển hạm đội của cô cho tôi.

“Cái gì?” – Shalin ngạc nhiên.

-Tình hình hiện giờ chúng ta cần kết hợp hai đạo quân thì mới có thể vượt lên được. Cứ giao quyền chỉ huy hạm đội của cô cho tôi! Và tiến hành sửa chữa tàu chỉ huy của cô nữa! Nó sẽ đóng vai trò quan trọng trong kế hoạch của tôi đấy!



Shalin ngẩn ra đầy khó hiểu, song tình thế không cho phép cô suy nghĩ nhiều. Cô khoát tay hạ lệnh: “Toàn hạm đội, sẵn sàng nhận lệnh trực tiếp từ phó tướng. Đội sửa chữa, làm việc của mình đi.” Số lượng phi thuyền hiển thị trên tàu chỉ huy bên hạm đội của Rod tăng vọt, đồng thời vị trí của chúng cũng hiện lên trên bản đồ lớn. Rod bóp tay kêu mấy tiếng răng rắc như để chuẩn bị, cùng lúc hàng loạt màn hình hiện lên quanh vị trí đứng của anh.



Mười phút sau…

Lúc này đây, đang tràn ngập cả một vùng không gian là hạm đội mà Rod và Shalin đang phải đối đầu. Từng dàn Ghast và Spectre bay lượn xung quanh bảo vệ đội ngũ chiến hạm Netherion và Revenance lúc đó cũng đang bảo vệ một mục tiêu khác: Tàu chỉ huy. Chỉ có duy nhất một tàu chỉ huy đang phản chiếu những tia sáng từ những ngôi sao trong vũ trụ lọt qua được đội hình hộ vệ dày đặc để tiếp cận lớp vỏ đen tuyền của nó. Những tàu chiến lớn và cả phi thuyền nhỏ xung quanh tàu chỉ huy cũng toàn một màu đen, chỉ khác ở chỗ kích thước nhỏ hơn thì màu cũng nhạt hơn và càng nhạt thì càng ngả về màu xanh lam đậm. Tất cả đều có hình dáng kỳ lạ và mang một biểu tượng cũng lạ mắt không kém.



Toàn hạm đội đang lướt qua giữa một bãi đầy những mảnh sắt vụn to có nhỏ có, tàn tích của 3000 chiến hạm Shalin đã phải hy sinh để tẩu thoát. Những phi thuyền nhỏ hơn lượn về hàng sau nhường cho tàu lớn lên trước đẩy những mảng thép lớn ra khỏi đường bay. Chúng đang lựa theo hướng bay để truy đuổi tàu chỉ huy của Shalin, mục tiêu chúng cần hủy diệt. Có thể tiêu hao một lượng lớn sinh lực địch chỉ trong cuộc giao đấu đầu tiên, kẻ chỉ huy hạm đội ghê gớm này là ai?



Không là ai cả. Nằm trên đỉnh một cái tháp nhỏ gần đuôi con tàu khổng lồ màu đen bóng là một đài chỉ huy trống rỗng. Không có dù chỉ là một bóng người trong cả không gian rộng lớn của cái đài. Tuy nhiên không vì thế mà đài chỉ huy này thiếu đi một bầu không khí rộn ràng. Những tiếng tít tít roẹt roẹt máy móc vẫn vang lên đều đều, những cỗ máy điều khiển lạ lùng và những màn hình ảo vẫn liên tục vận hành mà không hề có người thao tác. Một màn hình lớn ở vị trí cao nhất trong đài chỉ huy có một vạch đỏ đang giật giật như máy đo sóng âm là nơi phát ra nhiều âm thanh lạ tai nhất.



Màn hình radar trong đài chỉ huy của con tàu không người lái bỗng phóng lớn một góc lên và một cái chấm đỏ trên góc đó bắt đầu nhấp nháy mạnh. Xa xa trước mũi phi đoàn có lẽ toàn phi cơ không người lái, hơi khuất sau một hành tinh lớn xù xì là một tàu chỉ huy. Nó đang chầm chậm lướt đi, xung quanh có nhiều phi thuyền nhỏ đang lượn qua lượn lại và không có phi thuyền lớn nào ở gần. Đây chắc chắn là tàu chỉ huy của Shalin.



Toàn bộ phi thuyền Spectre và Ghast tách đội hình lao thẳng tới con tàu chỉ huy của quân địch, các chiến hạm Netherion, Revenance và cả chính tàu chỉ huy của đạo quân ma cũng mở động cơ lên để nhanh chóng tiếp cận mục tiêu. Vừa vào tầm là ngay lập tức các phi thuyền nhỏ đã xả hết hỏa lực vào con tàu khổng lồ màu vàng nhạt. Đáp lại là một trường bảo vệ vô hình hiện lên chặn tất cả đầu đạn và tên lửa tấn công vào con tàu cùng với một loạt động cơ phun lửa đẩy con tàu về hướng ra xa khỏi hạm đội địch. Các Delta Wing cũng lập tức tham chiến, bắn ra hàng chùm tên lửa loại bỏ vô số phi thuyền quân địch, song hàng ngũ chiến hạm khổng lồ đang trờ tới thì chúng chắc chắn không đối phó được.



Các đại chiến hạm Netherion và Revenance có tốc độ cao hơn tàu chỉ huy một chút, và chậm mà chắc chúng đang từ từ rút ngắn khoảng cách với con tàu chỉ huy trước mặt. Đột nhiên có hàng loạt viên đạn phá giáp đâm vào đuôi và hai bên cánh những chiếc phi thuyền Revenance ở hàng sau cùng. Màn hình radar thứ hai hiện lên trong đài chỉ huy của hạm đội ma báo hiệu sự hiện diện của rất nhiều Alpha Wing đang bắn phá, giống y như chiến thuật chính bọn chúng đã dùng với Rod và Shalin. Vạch đỏ trên màn hình giật giật mấy cái đồng thời phát ra càng nhiều âm thanh lạ tai nữa. Những chiến hạm Netherion ở hàng trước tách sang hai bên và chầm chậm vòng ngược lại hàng sau để cho Revenance lên trước. Chúng sử dụng động cơ lùi khiến tốc độ di chuyển chậm đi hẳn, nhưng cho phép chúng sử dụng những khẩu súng laser vốn rất hiệu quả để đối phó với các phi thuyền nhỏ.



Các Alpha Wing đảo ngược hướng phóng ra khỏi tầm bắn của các Netherion ngay khi chúng vừa vào vị trí. Tuy nhiên để đề phòng chúng vẫn tiếp tục dùng động cơ lùi và súng ống sẵn sàng nếu như hạm đội Alpha Wing quay lại. Dần dần khoảng cách giữa chúng và hạm đội Revenance cùng tàu chỉ huy giãn ra thấy rõ.



Radar phát hiện nhiều tín hiệu đang quay trở lại, cho thấy một hạm đội khác đang tiếp cận hạm đội Netherion. Nhưng lần này thay vì nhiều chấm nhỏ thì lại là một dàn những chấm tuy ít nhưng rất to. Một hạm đội Omega Wing! Chúng dễ dàng bắt kịp dàn Netherion và khai hỏa những viên đạn xuyên giáp đầy sức mạnh, cùng một loại đạn với Alpha Wing nhưng lớn hơn gấp nhiều lần và một chiến hạm Omega Wing có tới 8 khẩu pháo. Súng laser của Netherion chỉ hiệu quả đối với các phi thuyền nhỏ, còn với các chiến hạm lớn thì chẳng là cái gì. Vừa lúc đó một trận mưa tia laser phủ lên con tàu chỉ huy phía trước hạm đội ma, chính là hạm đội gần 2000 Sigma Wing của bên Rod không hiểu từ bao giờ đã vòng lên nấp sẵn và bây giờ thì đang nhiệt tình đếm lùi số lượng phi thuyền nhỏ của chúng.



Vạch đỏ trên màn hình lớn trong tàu chỉ huy đạo quân ma giật mạnh một cái kèm theo chuỗi âm thanh loạn xạ. Một màn hình lướt tới trước nó, trên có một chấm đỏ duy nhất giữa các chấm trắng đang nhấp nháy liên hồi. Các chấm trắng là những phi thuyền nhỏ đang bị tấn công. Toán Delta Wing đã rút lui từ bao giờ, chỉ còn một chiếc tàu chỉ huy ở lại gồng mình chịu hỏa lực của những chiếc Spectre và Ghast. Trường bảo vệ vẫn còn hoạt động, trong khi đó số phi thuyền màu xanh đen bao vây nó đã thưa đi trông thấy.



Chiến lược gia nào cũng hiểu ngay cần hành động để thay đổi tình thế bất lợi này. Màn hình có vạch đỏ vừa giật vừa phát ra một loạt âm thanh nữa, và ngay tức thì các phi thuyền nhỏ Ghast và Spectre vụt tách khỏi tàu chỉ huy của Shalin bay về hạm đội chính. Dàn chiến hạm Netherion không bay lùi nữa mà tách thành hai hướng tiến chéo tới, ý định vòng qua tránh hỏa lực của Omega Wing đồng thời bắn hạ bất cứ Alpha Wing nào vào tầm. Nếu cần thiết sẽ cho Ghast vòng ra sau quấy rối đại chiến hạm đối phương làm chúng chậm lại. Hạm đội Revenance đã sắp đạt cự ly có thể khai hỏa vào tàu chỉ huy phía trước, và đến lúc đó thì dù quân Omega Wing phía sau có tiếp cận được tàu chỉ huy của chúng thì cũng không thể bắn hạ nó trước khi chúng bắn hạ tàu chỉ huy của Shalin.



Nhưng các Omega Wing không tiến tới mà điềm nhiên dừng lại quay pháo tiếp tục nã vào các Netherion đang dạt dần ra hai cánh. Một số chiếc ở ngoài rìa còn chầm chậm quay đầu định đuổi theo. Chưa hết, hai toán phi thuyền gồm cả Alpha Wing và Delta Wing đông như ruồi bỗng xuất hiện từ hai bên và nhanh như tên bắn lao vào vây lấy hạm đội Revenance. Các phi thuyền Spectre và Ghast thấy có địch thì vội vàng phản ứng, tuy nhiên chúng hoàn toàn bị áp đảo bởi số lượng Delta Wing vượt trội, không có cơ hội cản các Alpha Wing đang thoải mái bắn phá những chiếc đại chiến hạm Revenance to lớn mà hầu như vô dụng trước những phi thuyền nhỏ.



Dàn chiến hạm Revenance cố gắng tăng hết tốc lực vượt lên hòng tấn công tiêu diệt tàu chỉ huy của Shalin. Nhưng lại một lần nữa địch thủ của chúng tỏ rõ sự hoàn hảo trong chiến thuật bằng việc đẩy đội hình Sigma Wing ra chặn các Revenance lại. Các chiến hạm này đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, và bây giờ đang làm nốt những gì còn trong khả năng: lấy thân mình lấp đi lối thoát cuối cùng của quân địch.



Từ phía trên hạm đội Omega Wing vẫn còn đang mải mê nã đạn vào quân địch, xuất hiện một con tàu khổng lồ. Tàu chỉ huy của Rod. Mười họng súng khổng lồ trên thân tàu bắt đầu chuyển động, nhằm vào hai toán Netherion hai bên và khạc ra những quả cầu trắng to lớn, chạm vào con tàu nào là nổ tung cả một mảng lớn của con tàu đó. Số lượng Netherion đã giảm càng giảm nhanh hơn nữa. Bên phía Rod số Sigma Wing cũng đang giảm xuống, nhưng đó là sự hy sinh có chủ đích. Các Sigma Wing thậm chí còn tiến thẳng vào va chạm làm đội hình Revenance trở nên rối loạn. Trong khi đó thì con tàu chỉ huy của Shalin vẫn cứ đi xa dần.



Hạm đội Delta Wing đã đè bẹp hầu như toàn bộ phi thuyền nhỏ của đối phương, và đang dần chuyển sang hỗ trợ Alpha Wing bắn hạ các Revenance một cách chậm mà chắc. Hạm đội Netherion đã bị chia cắt không thể nào tiếp trợ, thay vào đó là hạm đội Omega Wing sắp sửa bắt kịp đạo quân không hề được bọc phía sau, số lượng tuy chỉ bằng một nửa song khí thế hừng hực. Tàu chỉ huy của Rod cũng chuẩn bị tham chiến, mở đầu bằng một tia sáng đỏ rực tiêu diệt liền năm chiếc Revenance. Liền sau đó toàn bộ Omega Wing mở hết công suất hỏa lực, nhằm vào từng chiến hạm đối phương một chứ không tấn công vào tàu chỉ huy trước. Bên trong đài chỉ huy của con tàu khổng lồ màu đen, các màn hình lúc hiện lúc tắt, vạch đỏ giật liên hồi cùng hàng loạt âm thanh lạ lùng vang lên một cách loạn xạ…



Một chùm sáng chói lọi lóa lên giữa hàng ngũ Revenance, ánh sáng mạnh đến mức Rod trong tàu chỉ huy ở xa còn phải che mắt lại. Dưới lớp mi mắt anh có cảm giác mọi thứ đang tối dần đi. Rod mở choàng mắt ra và thấy mình đã trở lại căn phòng nhỏ xíu trong ngôi đền tối tăm ẩm thấp, chỉ khác ở chỗ anh đã ở bên kia vòm cửa. Có tiếng động phía trên, Rod ngẩng lên vừa kịp thấy cái gì đó vừa rụt trở vào trần phòng. Quay sang thì thấy Shalin vẫn còn đang lấy tay ôm mặt, chắc cô cũng vừa bị chói mắt. Rod vỗ nhẹ vào vai Shalin khiến cô choàng tỉnh:



-Rod!? Anh… Chúng ta lại quay trở lại đây rồi sao?

-Ừm. Thực ra theo tôi đúng hơn là chúng ta chưa từng đi khỏi nơi này.

-Hả? Thế là thế nào?

-Vừa rồi có lẽ là một dạng ảo giác do thứ máy móc nào đó ẩn trong phòng này tạo ra. Tôi đã nhận thấy sự việc vừa rồi có bối cảnh rất giống như một trò chơi trên máy vi tính. Từ đó tôi đoán ra thử thách vừa rồi cũng không phải thật mà chỉ là ảo ảnh dàn dựng thôi.

-Cũng có lý đó - Shalin luồn qua vòm cửa như để xác định lại, sau đó vươn vai thở phào – Tôi thấy dễ chịu hơn hẳn rồi. Nếu mà những con tàu tôi đã phải hy sinh đó là người thật việc thật thì tôi sẽ bị ám ảnh cả đời.

-Giá mà không ai phải đương đầu với những lựa chọn nghiệt ngã đó nữa…



Rod ngẩng lên nhìn trần căn phòng, ánh mắt đượm buồn. Shalin đồng cảm với Rod. Cô không biết Rod thế nào, song bản thân cô cũng đã nhiều lần chứng kiến quân BCU phải bỏ lại đồng đội trong những trận chiến bại hoặc những nhiệm vụ nguy hiểm sống còn. Hoặc là họ, hoặc là tất cả cùng chết. Chỉ có một lựa chọn, nhưng quyết định được cái lựa chọn đó chẳng khác nào tự bắn một phát súng vào ngực mình. Người thì vẫn sống nhưng vết thương thì còn đó mãi…



Shalin lại gần nắm lấy bàn tay phải Rod. Anh chàng thôi nhìn trần và ngoảnh lại nhìn cô gái bên cạnh mình. Nhìn thẳng vào mắt Rod, Shalin nói:



-Điều đó là hoàn toàn có thể. Hiện giờ là thời buổi yên bình, không có cơ hội nào tốt hơn bây giờ. Anh và các chiến sĩ ANI cũng như tôi và các chiến sĩ BCU, chúng ta phải cùng hợp sức để duy trì sự hòa bình mà chúng ta đang có được. Đến lúc đó sẽ không còn cảnh tang tóc đau thương, không còn những lựa chọn vô nghĩa nữa.



Một thoáng yên lặng giữa chàng trai và cô gái. Sau đó Rod tỏ vẻ lạ lẫm nói:



-Không ngờ cô cũng nói được những câu triết lý đến thế.

-Cái gì! – Shalin vừa ngạc nhiên vừa tức, buông tay Rod ra – Anh đánh giá tôi thấp đến thế à?

-Đùa thôi mà. Đừng giận – Rod cười.

-Không buồn cười tí nào! – Shalin giận dỗi quay phắt đi.

-Bình tĩnh lại đi, Shalin – Rod nhẹ nhàng đặt tay lên vai Shalin – Cô và tôi không phải những người duy nhất có suy nghĩ đó đâu, mà chắc chắn còn rất nhiều người đã và đang hành động vì mục tiêu đó.



Shalin cảm nhận được một bàn tay cứng cáp trên vai mình, khẽ ngoảnh lại thì bắt gặp ngay ánh mắt dịu dàng của Rod. Bất giác cả người cô run lên một cái, mặt đỏ phừng lên không kìm được. May cho cô là đúng lúc đó Rod đảo mắt về phía cửa ra căn phòng:



-Nhưng trước hết phải ra khỏi đây đã.

-Ừm… đúng thế.



Shalin vùng nhẹ khỏi tay Rod ôm lấy cặp má đang nóng ran lên ngoảnh đi. Rod không chú ý đến hành động của cô mà chỉ cất bước tới cánh cửa. Bỗng nhiên như sực nhớ ra, Shalin lên tiếng hỏi:



-À phải rồi, đốm sáng lúc nãy là gì vậy?

-Tàu chỉ huy của quân địch tự hủy – Rod ngoái lại đáp.

-Tại sao nó lại tự hủy? – Shalin hỏi tiếp.

-Vì nó đã bị chiếu bí – Rod mỉm cười tự hào.



Cánh cửa từ từ kéo lên, và ánh sáng từ phòng tiếp theo rọi vào không gian tù mù của căn phòng Rod và Shalin đã bỏ lại sau lưng…





Trở lại thử thách thứ hai của cửa Người khổng lồ, đám tượng tí hon đang đi lòng vòng quanh rìa căn phòng tìm kiếm, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Reever và Lance đâu. Trong lúc đó ở chính giữa đống vàng, hai vật thể bỗng trồi lên, là hai mục tiêu của bọn tượng máy.



-Tạm an toàn rồi – Lance cẩn thận quan sát trước khi đứng lên.



Reever cũng chuẩn bị đứng dậy trước khi chân anh chạm vào một cái gì đó dưới tầng vàng. Thấy lạ, anh bèn thọc tay xuống lần mò và chạm vào một cái gờ, kéo thử thì thấy nó nhúc nhích. “Một cái cửa sập?” Cho rằng đây là lối ra, Reever bèn hít một hơi rồi kéo mạnh. Dù không thấy nhưng anh có thể cảm thấy mặt cửa trượt đi, tuy nhiên đồng thời lượng vàng đang đè lên nó cũng bắt đầu ùn ùn thoát xuống theo cái lỗ vừa được mở ra. Reever giật mình vội vận sức đẩy cái cửa đóng lại, vàng cũng ngừng chảy xuống.



-Cái gì thế? – Lance kinh ngạc hỏi.

-Một cái cửa dưới đống vàng – Reever đáp – Hình như là lối ra.

-Thế thì mau mở ra, còn chần chừ gì nữa?

-Không được, cứ mở ra là vàng lại tràn vào, không thể xuống được. Mà – Reever chợt nhận ra “Cả đống vàng trong phòng sao lại lõm xuống ở chỗ này nhỉ?”



Hai người còn đang tranh luận thì bỗng nhận ra xung quanh mình đã lúc nhúc những tên lính màu nâu đất bé tí. Thì ra tiếng động vừa rồi đã làm chúng chú ý và giờ thì chúng đã bao vây bọn họ.



-Bọn này nhanh thật. Giờ chỉ còn cách chiến đấu thôi, rồi ra sao thì ra...



Reever không trả lời, vì còn đang mải suy nghĩ. “Phòng này phải có sàn dốc và hướng vào chính giữa. Có như thế thì lúc mình mở cái cửa sập ra vàng mới tràn vào như vậy. Nếu thế thì đây không phải lối ra. Nó để làm gì nhỉ?” Một sáng kiến táo bạo bỗng nảy ra trong đầu Reever, anh hét lên bảo Lance:



-Bám chắc vào mấy cái cột nhé!!



Cùng với câu nói, Reever lại kéo mạnh làm mở hết cỡ cái cửa sập ra. Lập tức cả đống vàng trong căn phòng rộng rung chuyển rồi tràn về chính giữa và lõm xuống y như một ổ kiến sư tử. Lance vội nhảy tới ôm chặt lấy một cái cột gần đó, còn Reever cũng cố vươn lên khỏi đống vàng và bám được vào một cột khác. Còn đám tượng máy mặc dù nhanh nhẹn nhưng không có gì bấu víu nên nhanh chóng bị cuốn theo dòng chảy của đống vàng. Cả căn phòng chất đầy vàng thế mà cứ trôi tuột xuống cái lỗ tưởng như không có đáy. Đến khi đồng tiền cuối cùng lăn xuống cái lỗ đã đầy vàng thì cũng không còn bóng dáng bức tượng máy nào, tất cả đã bị chôn chặt dưới hàng tấn vàng. Sàn phòng giờ cũng lộ ra, đúng như Reever đoán trước dốc tới một góc hơn 45 độ và chụm vào chính giữa như cái phễu. Lúc này Lance và Reever còn đang không biết phải làm gì tiếp theo thì cánh cửa miệng lỗ đóng lại, đồng thời từ vòm phễu hàng loạt tấm kim loại ngang đâm ra tạo thành những bậc thang dẫn lên trên nơi đã có một lối đi xuất hiện trên tường.



-Thì ra đó là cách vượt qua phòng này – Lance gật gù, rồi tụt khỏi cây cột và bước lên bậc thang.

-Nhưng tiếc thật – Reever chép miệng – Giá biết trước thì biển thủ dăm chục đồng vào túi rồi mới...

-Thôi đi đi nào.



Lance vòng ra sau lưng Reever vẫn đang lẩm bẩm và đẩy anh chàng vào lối đi.





Trận chiến trong bóng tối của Vicel và Kristie diễn ra đã được gần hai chục phút. Vicel tỏ ra rất thành thạo lĩnh vực này, nãy giờ đánh với 9 đối thủ tuy chưa thắng nhưng cũng không thua, quả là đáng nể. Ngược lại Kristie mặc dù chỉ có một địch thủ nhưng đối phó rất lúng túng. Lúc cô men theo tường mà tránh, lúc lại nhảy vào trong tối, kẻ địch vẫn bám theo sát nút. Không phải cô không đánh trả nhưng lúc thì đánh trượt, lúc lại đánh trúng vào tường hay cột đau nhói. Giờ thì Kristie lại đang chạy trong bóng tối để tránh địch thủ. Không ngờ cô đi sai hướng đụng rầm vào một cái cột. Kẻ địch không bỏ lỡ thời cơ xông tới nhằm vào đầu Kristie tung đòn tới. Kristie nghe bước chân tới gần vội buông cây cột ra ngồi phịch xuống. Một tiếng thình vang lên trên cây cột. Xác định được vị trí kẻ địch, Kristie bèn thừa lúc hắn chưa lấy lại tư thế mà xoay người đạp một phát vào người hắn làm hắn bật ra sau.



Đánh trúng được 1 đòn nhưng Kristie không đuổi theo kẻ địch mà lại chạy về hướng ngược lại. Xong cô dừng lại lắng nghe. Lại có tiếng bước chân về phía cô. “Dĩ nhiên. Chỉ một đòn làm sao hạ được người ta. Nhưng dù sao mình cũng đánh trúng được hắn rồi. Lần này chỉ cần tập trung nghe tiếng bước chân của hắn là chắc sẽ đánh trúng được. Mà… đúng rồi! Thì ra anh chàng Vicel kia di chuyển nhiều như vậy là để kẻ địch đuổi theo anh ta mà phát ra tiếng động! Thế mà mình không nghĩ ra. Được rồi, thử luôn xem sao!” Kristie khẽ reo lên một tiếng, tự tin hẳn lên. Tiếng bước chân càng lúc càng tới gần…

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất

VNGamer 2012-2013
Valbatos Enterpriese®All Rights Recerved