You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

H@RµÑA
H@RµÑA

Member Level 1

H@RµÑA

Member Level 1
Thế trận hầu như đã đảo ngược kể từ khi quân BCU tham gia vào. Tổng số I-Gear bây giờ đã nhiều hơn Helius, huống chi Helius chỉ có hỏa lực cỡ trung bình khá sao có thể địch lại I-Gear với Arrow hay Edrill có sức công phá ngoại hạng. Các A-Gear thì thoải mái bắn nổ từng ụ súng trên mình chiếc Ordin trong khi B-Gear bay lượn rợp trời phía trên liên tục thả xuống những đợt bom đích đáng. Chỉ sau vài phút chiếc Ordin không chịu nổi đã phải phát nổ, một vụ nổ không mạnh bằng vụ nổ trước đó, nhưng cũng đủ làm mọi người phải che mắt lại vì chói. Phi cơ Shrine nổ rất kỳ lạ: chỉ phát ra ánh sáng mạnh rồi sau đó tan biến đi mà không làm hại gì đến xung quanh.



Chiếc Ordin thứ ba đang bay gần tới nơi thấy tương quan sức mạnh hai bên bỗng chốc thay đổi, cảm thấy không thể địch lại số đông bèn quay đầu định bỏ chạy. Rod hét lớn:



-Đuổi theo, tiêu diệt nốt chiếc Ordin này!



Các phi công ANI đồng thanh hô lớn rồi nhất loạt phóng theo chiếc Ordin. Có vẻ như mệnh lệnh của quân BCU được truyền ra từ chiếc Speed, bởi vì ngay khi chiếc Speed mở tốc độ lao theo Ordin thì các phi cơ BCU cũng bám theo sát nút. Tuy nhiên khi gần tới Warp Port thì Rod mới phát hiện ra không phải chiếc Ordin kia định chạy trốn, vì trên vòng tròn Warp Port đã lại có một phần của một chiếc Ordin khác!



“Trời ạ, bọn này có bao nhiêu cái phi thuyền to đùng chết dẫm kia vậy?” – Baz kêu dài thườn thượt.

“Tôi không thích nói thế này, nhưng cuộc vui cũng dừng được rồi đấy” – Lance thêm vào.

“Thật là… Phải có cách nào ngăn bọn chúng lại chứ!” – Sean cũng tỏ ra ngán ngẩm.



Rod còn đang tìm câu trả lời cho câu hỏi của Sean thì từ phía sau anh chiếc Speed đã vọt lên trước, theo sau là một hàng ngũ I-Gear và B-Gear BCU. Họ vòng ra mặt sau Warp Port, hướng ngược với hướng mà chiếc Ordin đang chui ra. Sau đó tất cả cùng khai hỏa thẳng vào vòng tròn màu trắng xen lẫn vàng đỏ. Tất cả tên lửa trúng vào Warp Port và cả giữa chiếc Ordin phát ra một loạt tiếng nổ bùm bùm. Vòng tròn huyền ảo run lên rồi bắt đầu giật giật. Quân BCU lại bắn thêm một loạt tên lửa nữa. Baz bỗng la lên:



“KHÔNG ĐƯỢC!!”



Nhưng loạt tên lửa đã trúng đích. Vòng tròn run mạnh một cái rồi bắt đầu méo mó, và cuối cùng nó nổ tung thành hư vô cùng với tia sáng lóe lên từ chiếc Ordin bị cắt làm hai khúc. Phần đầu của chiếc Ordin đó xẹt lửa tứ tung rồi phát nổ và rơi xuống. Các Helius đã kịp thoát ra, nhưng bây giờ chúng chẳng còn đáng ngại nữa.



-Có chuyện gì vậy Baz? – Rod hỏi.

“Hic… thôi lỡ rồi, đành vậy sếp ạ” - Baz tặc lưỡi.

-Tôi không hiểu?

“Rồi tí nữa em sẽ nói cho sếp nghe.”



Lúc này tổng số quân ANI và BCU cộng lại đã lên đến gần 300, trong khi quân Shrine chỉ còn lại 1 Ordin và vài chục Helius. Tương quan lực lượng quá chênh lệch, và thế là chẳng cần chiến thuật gì tất cả cùng xông bừa vào. Helius bị bắn rơi liên tục và chỉ sau vài phút ngắn ngủi cả chiếc Ordin cũng phải chịu chung số phận.



“THẮNG RỒI!!! Lần này thì THẮNG THẬT RỒI!!” – Baz hét lên vui sướng.

“Tôi nghĩ hôm nay vui thế là đủ” - Lance thở phào.

“Cho bọn chúng biết thế nào là quân khởi nghĩa ANI!” – Sean cũng vui không kém.



Câu nói của Sean chợt thức tỉnh Rod. “Đâu phải chỉ có quân ANI, còn có lực lượng tiếp viện BCU còn đông hơn cả quân ta kìa.” Lúc này các phi cơ BCU bỗng tách ra bay cả về phía warp Reynard rồi quay đầu lại và đứng yên như thể dàn trận vậy. Các phi công ANI thấy thế không khỏi lo lắng. Biết đâu BCU lại không tận dụng cơ hội này để tiêu diệt luôn ANI? Nghĩ vậy nên bọn họ cũng nhanh chóng ổn định lại đội hình, sẵn sàng nghênh chiến. Nhưng lúc đó một giọng nói vang lên trong radio của tất cả phi cơ ANI:



“Các bạn không cần phải như vậy. Chúng tôi là quân tiếp viện, thì mục đích của chúng tôi chỉ là tiếp viện chứ không có gì khác. Ngoài ra…”



Mọi người nghe câu đầu xong đều thấy nhẹ cả người. Chợt từ sân bay có những tiếng rè… rè… phát ra, và sau đó các cánh cửa sân bay bật mở. Liền sau đó chiếc B-Gear “Black Eagle” của Tổng tư lệnh bay vút ra, cùng với một loạt các phi cơ ANI. Tính đúng ra thì bây giờ số phi cơ ANI đã bằng với phi cơ BCU, nếu không kể số phi cơ ANI còn trong sân bay chưa cất cánh. Phi đội của Tổng tư lệnh bay tới chắn trước các phi đội ANI vừa chiến đấu.



“Cô là đại diện của phía BCU?” - Tổng tư lệnh lên tiếng.

“Vâng, là tôi.”

“Ở đây nói chuyện không tiện. Mời cô và các đồng đội của cô hạ cánh vào sân bay của chúng tôi, sau đó chúng ta sẽ đàm phán ở một nơi khác thoải mái hơn.”



“Đàm phán? Đàm phán về vấn đề gì nhỉ?” Rod băn khoăn. Chỉ biết sau đó Tổng tư lệnh lại bay trở vào trong sân bay, chiếc Speed và các phi cơ BCU cũng bay vào theo. Anh lắc đầu rồi bay theo các phi cơ ANI trở vào trong.



Sân bay của Arlington cũng như của Bygeniou đều có hai gara: một gara để phi cơ của ANI, và một gara để phi cơ của BCU (dùng trong các cuộc đàm phán). Các phi công BCU đưa phi cơ của họ vào gara dành cho BCU rồi cắt cử người canh gác cẩn thận. Dĩ nhiên bên ANI cũng phải làm thế. Mọi người vì vốn là kẻ địch của nhau nên rất tránh tiếp xúc với nhau, hoặc nếu có buộc phải nói thì cũng theo tiêu chí “Ngắn gọn, đầy đủ”, không bông đùa trêu ghẹo gì hết.



Rod đang tụt xuống khỏi chiếc I-Gear thì chợt nhìn thấy chiếc Speed của mình ở một góc. Phi công trong đó lúc này mới mở cửa phi cơ leo ra. Rod vội chạy đến và gặp ngay người mà anh đang nghĩ tới: Shalin.



-Chào! – Rod hồ hởi.

-Ừm… chào! – Shalin đáp không được tự nhiên lắm.

-Sau đêm hôm đó sự việc xảy ra như thế nào? – Rod hỏi.

-Suỵt! – Shalin đỏ mặt lấy tay bịt miệng Rod - Giờ không phải lúc. Đợi tôi hoàn thành nhiệm vụ ở đây đã rồi ta sẽ nói chuyện. Và lần sau đừng có nói to một câu như thế với một cô gái ở chỗ đông người như thế này, hiểu chưa?



Rồi Shalin bước đi, bỏ Rod đứng đó gãi đầu suy nghĩ. “Mình vừa nói gì không phải sao? Mà không phải ở chỗ nào nhỉ? Chẳng lẽ… là câu chào? Chắc là vậy rồi…” Rod chuyển suy nghĩ sang hướng khác, rồi bỗng nghĩ lại tới tội trạng và bản án của mình. Anh thừ người ra một lúc, rồi chợt lắc đầu mỉm cười như đã quyết định. Rod đang định cất bước thì bỗng từ phía sau có người nhào tới ôm chầm lấy Rod. Rod giật mình quay lại thì thấy đó là Baz. Sau Baz còn có Lance, Sean, Kristie và rất nhiều người khác nữa.



-Nhiệm vụ giải cứu hoàn thành! – Baz cười toe toét.

-Chúc mừng anh bình yên vô sự, anh Rod – Kristie nhỏ nhẹ.

-Bảo rồi, sếp của chúng ta mạng lớn lắm mà – Lance vỗ vai Sean và Kristie.

-Đúng thế, sếp còn phải chỉ đạo bọn này dài dài, không được trốn nhiệm vụ đâu đấy – Sean trỏ vào Rod cười.



Sau đó mọi người còn tranh nhau nói nhiều câu đùa vui nữa rồi cùng phá lên cười vui vẻ. Rod đợi cho không khí lắng xuống rồi mới lên tiếng:



-Cảm ơn lòng tin và sự ngưỡng mộ của các bạn dành cho tôi. Nhưng như các bạn thấy đấy, tôi cũng đã có lúc là một kẻ phản quốc…

-Không sao, chúng tôi vẫn tin anh! – Có người ngắt lời Rod.

-Đúng vậy, tất cả chúng tôi đã gặp người mà anh thả ra rồi. Một người rất có nhân cách!



Tất cả lại nhao nhao lên. Rod ra hiệu cho mọi người im lặng rồi chậm rãi nói:



-Thật tôi không biết lấy gì đền đáp lại tấm lòng của các bạn dành cho tôi. Nhưng, một lần bất trung ngàn lần bất dung, hơn nữa quân luật cần phải nghiêm minh. Tôi đã phản bội Tổ Quốc, đã lãnh án tử hình, trước khi chết chỉ mong làm được gì đó cho ANI thôi, và qua trận chiến vừa rồi thì mong ước đó đã được thỏa mãn. Còn bây giờ, xin tạm biệt – Rod từ từ tách đám đông bước đi.

-Nhưng…

-Sếp đi đâu vậy? – Baz hỏi.

-Đương nhiên là ra pháp trường rồi – Rod ngoảnh lại - Buổi hành quyết của tôi còn chưa xong cơ mà.

-Sếp không được đi đâu cả! – Baz nhảy ra chắn lối Rod - Sếp phải ở lại đây!

-Tránh ra đi, Baz.

-Không, em sẽ đứng đây cho đến khi sếp nói không đi đâu nữa!

-Tránh ra mau Baz, nếu không tôi sẽ không nể anh nữa đâu.



Baz ngước nhìn Rod. Ánh mắt của Rod lúc này đang lóe lên những tia nhìn rất khác thường làm anh chàng lạnh cả sống lưng. Biết không thể lay chuyển được Rod, Baz đành lặng lẽ đứng sang một bên. Rod chầm chậm bước ngang qua Baz, và trước khi đi qua anh còn nhẹ nhàng vỗ vai Baz một cái. Tất cả im lặng nhìn theo Rod cho tới khi anh đi khuất. Lúc này thì mọi người mới bắt đầu thở dài, một số nữ phi công không nén nổi đã bật khóc. Riêng Baz thì gục xuống vừa nắm hai tay đập sàn lia lịa vừa khóc òa lên như một đứa trẻ, còn Kristie cúi xuống an ủi Baz mà hai hàng nước mắt cũng đã lăn trên má. Phải rồi, Rod đối với Baz còn hơn cả anh em ruột cơ mà. Sean thì vừa lắc đầu quầy quậy vừa lẩm bẩm “Điên. Điên thật.” mà thực ra là đang tìm cách che đi đôi mắt đã ngấn lệ. Lance vẫn chỉ đứng im đó thở dài, nhưng hai bàn tay của anh thì đã nắm chặt lại, nếu mà trong hai bàn tay đó có hai quả cam thì chắc chắn là giờ này đã nát bét rồi.



Rod đi chưa xa nên không phải là không nghe thấy những âm thanh đó. Đương nhiên anh cũng cảm thấy thương cho mọi người, nhất là những người bạn thân của mình. Nhưng ý thì đã quyết nên Rod đành bỏ ngoài tai tất cả rồi lặng lẽ một mình trở lại bãi pháp trường.

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất

VNGamer 2012-2013
Valbatos Enterpriese®All Rights Recerved