You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

H@RµÑA
H@RµÑA

Member Level 1

H@RµÑA

Member Level 1
Quyết định của Tòa án binh lập tức được thực thi. Rod bị giam vào phòng dành cho tử tù, không được tiếp xúc với ai. Phòng giam của tử tù thì hẳn ai cũng biết, không có cửa sổ, không có cả giường chiếu, chỉ có một mình với bốn bức tường và cái cửa thép dày 3 phân, nếu không kể cái công trình phụ ở một góc. Tuy nhiên dù sao thì cũng không đến nỗi quá tệ đối với Rod, bởi hai người cai ngục vốn là bạn thân của anh. Họ biết anh bị đưa vào giam tại đây thì trước đó đã lau rửa sạch sẽ căn phòng, và trong thời gian 3 ngày còn đối đãi với anh rất tử tế. Có lúc hai người đã thống nhất với nhau tìm cách để cho Rod vượt ngục:



-Rod?

-Có việc gì? – Rod từ trong phòng giam nói vọng ra.

-Suỵt, khẽ thôi. Anh có muốn vượt ngục không? Chúng tôi sẽ giúp anh.



Rod im lặng một lúc rồi đáp:



-Cảm ơn ý tốt của hai người, nhưng tôi không đi đâu cả.

-Anh đừng có ngốc. Ngày mai là anh bị đem đi xử bắn rồi đấy, muốn thoát ra chỉ còn đêm nay thôi.



Rồi có tiếng lách cách mở khóa. Rod thấy vậy vội nói:



-Đừng làm thế! Hai người sẽ bị rắc rối đấy!

-Chúng tôi sẽ tìm cách đóng kịch với Bộ chỉ huy, sẽ không sao đâu!

-Không, các anh không hiểu ý tôi rồi – Rod từ tốn – Tôi không thể bỏ trốn, bởi vì nếu tôi làm thế thì chẳng khác gì tự công nhận mình là kẻ phản quốc. Vả lại, có thoát ra được, thì rồi tôi sẽ đi về đâu? Cả hai phe đều sẽ săn đuổi tôi, và tôi sẽ phải trốn tránh cả đời ư? Nếu thê thảm vậy thà chết một lần cho gọn sổ sách.

-Nhưng…

-Đừng nói nữa và đóng khóa lại đi, nếu không tôi sẽ không coi hai người là bạn nữa đâu.



Một người đành thở dài rồi dập khóa “cách” một tiếng, trong khi người kia trẻ tuổi hơn thì mắt đã rơm rớm nước, vừa cảm phục vừa thương tiếc cho một chiến sĩ tài năng và yêu nước mà lại sắp phải chết dưới tay chính những người anh đã trung thành phục vụ.



Chín giờ sáng. Cuối cùng thì cái giờ định mệnh ấy cũng đã đến. Bãi pháp trường không một bóng người. Hiển nhiên không ai có tâm trạng để mà đến xem cái chết của Rod, vị chỉ huy trẻ tuổi tài ba. Chỉ có những người trong Bộ chỉ huy cùng đoàn hộ tống đang chờ sẵn. Vài phút sau, Rod bị giải đến. Anh bị trói vào một cái cột, và trước mặt anh đã có năm người bồng súng chờ sẵn. Rod không mỉm cười, mà cũng không tỏ vẻ tức giận, trước sau chỉ giữ một khuôn mặt điềm tĩnh và cương nghị.



Tổng tư lệnh bước đến trước mặt Rod và nói:



-Giờ hành quyết đã đến. Anh có muốn nói lời cuối cùng không?



Rod bấy giờ mới lên tiếng:



-Tôi chỉ mong các vị hãy cẩn trọng trong hành động của mình, chớ trở thành những kẻ cuồng sát.

-Chúng tôi sẽ tiếp thu – Tổng tư lệnh gật đầu rồi lui ra - Bắt đầu đi.



Năm người lính giương súng lên, chỉ còn chờ hiệu lệnh. Nhưng khi hiệu lệnh đó sắp sửa được ban ra thì bất thình lình có một tiếng sấm nổ rền vang làm rung chuyển cả thành phố. Mọi người còn đang bàng hoàng thì trên bầu trời quang đãng bỗng xuất hiện một vệt trắng khổng lồ. Vệt trắng đó dần dần tách ra và cuối cùng biến thành một vòng tròn xen lẫn giữa ba màu trắng đỏ và vàng. Một Warp Port khổng lồ.



Tất cả những người đang có mặt ở đó ngẩn người ra nhìn vòng tròn, chẳng ai còn lý đến Rod nữa. Vòng tròn khổng lồ huyền ảo cứ lơ lửng trên thành phố như thế trong khoảng 10 giây. Rồi đột ngột từ cái vòng đó trong nháy mắt bay vọt ra hàng loạt phi cơ, có đủ 4 loại B-Gear I-Gear M-Gear A-Gear. Phi cơ của BCU? Không phải! Chúng có một loại cờ hiệu rất lạ mà Rod chưa từng thấy bao giờ, hơn nữa hình dáng cũng khác.



Có một điều mà mọi người biết ngay sau đó, đó là các phi cơ lạ kia vừa chui ra khỏi Warp Port là bắt đầu tấn công thành phố Arlington ngay. B-Gear, I-Gear và A-Gear ra sức tàn phá và tiêu diệt các hệ thống phòng thủ, trong khi M-Gear sử dụng các chức năng hỗ trợ rất bài bản. Chỉ trong phút chốc tình hình đã trở nên rất hỗn loạn. Tổng tư lệnh không còn cách nào khác đành rời khỏi pháp trường, những vị tướng khác và đội hành quyết cũng đi theo. Một lúc sau trên loa có giọng nói của ông:



“Chú ý! Tôi là Tổng tư lệnh. Mọi người hãy bình tĩnh, không được rối loạn. Tất cả các phi công hãy đến khu vực sân bay ngay lập tức. Những người còn lại lánh xuống những vị trí thấp hơn! Tôi nhắc lại, tất cả phi công đến khu vực sân bay ngay lập tức, những người còn lại lánh xuống những vị trí thấp hơn!”



Mệnh lệnh của Tổng tư lệnh lập tức được thi hành. Chỉ một chốc sau là phía trên thành phố đã im ắng trở lại, trong khi từ cổng sân bay các phi cơ vù vù bay ra nghênh chiến. Trận không chiến bắt đầu diễn ra.



Trong khi đó thì Rod vẫn bị trói ở giữa pháp trường. Rod còn chưa biết phải làm sao thì một chiếc A-Gear của phe địch đáp xuống trước mặt anh. Cửa phi cơ mở ra và một hình hài xuất hiện. Một tên người Shrine! “À, thì ra là bọn quân Shrine. Chắc chúng ăn cắp công nghệ của chúng ta để chế tạo ra các phi cơ này.” Rod vừa nghĩ tới đó thì tên người Shrine đã chui trở vào trong chiếc A-Gear rồi quay súng về phía anh. Rod không ngờ mình lại phải chết như thế này nên nhất thời hoảng loạn. Một tiếng nổ lớn vang lên, nhưng thật bất ngờ là chiếc A-Gear nổ chứ không phải Rod. Rod ngẩng lên thì nhận ra chiếc B-Gear XLR-v4 quen thuộc của Baz. Baz bay xuống bãi pháp trường, dừng phi cơ rồi nhảy xuống chạy tới chỗ Rod.



-Xin lỗi sếp nhé – Baz vừa cởi trói cho Rod vừa nói – Em đến muộn.

-Cậu nói thế nghĩa là sao? – Rod xoa bóp hai cổ tay.

-Là anh Lance đã lên kế hoạch giải cứu cho sếp rất đầy đủ rồi. Không ngờ ngay lúc chuẩn bị xông vào lại xảy ra sự này.

-Ai bảo mọi người lên kế hoạch giải cứu tôi? – Rod nghiêm giọng.

-À… thì… - Baz gãi đầu – Mà thôi, giờ chẳng ai tính đến tội của sếp đâu. Sếp cứ chiến đấu đi đã!



Nói xong Baz lại leo lên chiếc B-Gear của mình rồi lao vào trận chiến. Còn lại Rod, anh đứng thừ người ra đó một lúc. “Tại sao mọi người lại hết lòng vì mình thế nhỉ? …Đồng đội ư? Không, là bạn bè… Phải rồi, là bạn bè.” Anh lắc đầu mỉm cười rồi chạy đến sân bay. Chiếc Speed của Rod không có ở đây nên anh đành leo lên một chiếc I-Gear để dùng chung trong gara. Lúc anh chuẩn bị chạy theo đường băng để cất cánh thì ở phía trên bỗng có một tiếng nổ ầm rung cả trần nhà. Rod định thần lại thì thấy đèn báo trên cửa sân bay đang chớp đỏ. Biết là có trục trặc với hệ thống cửa, Rod vội mở động cơ cho phi cơ lướt thật nhanh về phía trước trước khi các cánh cửa kịp sập xuống. "Phiền phức rồi đây. Thế này thì các phi công còn trong thành phố không thể tham gia chiến đấu được nữa." Nhưng Rod biết mình không thể làm gì ngoài việc cầu cho họ sửa được hệ thống cửa càng nhanh càng tốt. Anh lái chiếc I-Gear ngược lên trên thành phố và tham gia vào trận chiến.



Cuộc chiến diễn ra rất ác liệt đã được hơn nửa giờ đồng hồ. Các phi công ANI nhiều kinh nghiệm chiến đấu hơn nên mặc dù phi cơ Shrine cũng có bài bản nhưng bị bắn rơi vô số. Tuy nhiên vì quân số của chúng rất đông nên cũng làm tổn thất của quân ANI không ít. Riêng Rod nãy giờ đã bắn rơi 12 chiếc phi cơ Shrine nhưng vẫn chưa ăn thua gì. Vòng tròn Warp Port thì vẫn mở, và bọn quân Shrine vẫn tiếp tục tràn qua, tưởng như không bao giờ hết. Rod đang bị bao vây bởi 3 chiếc I-Gear và 1 chiếc B-Gear. Tên lửa chúng dùng không biết là loại gì nhưng cũng khá nhanh và mạnh. Bình thường với chiếc Speed đã được cải tiến rất nhiều thì Rod có thể giải quyết bọn này nhanh gọn, nhưng với 1 chiếc I-Gear thông thường, trang bị cũng thông thường nốt thì vất vả hơn nhiều. Chợt trong đầu Rod nảy ra một sáng kiến. Anh bật radio lên và truyền tin:



-Tất cả mọi người nghe đây, tôi là đại úy Rod Walkerspace chỉ huy phi đội 7.



Mọi người nghe thấy giọng của Rod thì không hiểu sao cùng reo lên vui mừng. Rod phải nhắc:



-Hãy chú ý đừng mất tập trung chiến đấu. Một số người có thể đã phát hiện ra, nhưng tôi vẫn xin nói là chúng ta đang chiến đấu với quân Shrine. Bây giờ tôi có một kế hoạch có thể giúp chúng ta diệt gọn đám phi cơ này một cách dễ dàng, nhưng tôi cần sự hợp đồng tác chiến của tất cả các bạn.

“Sẵn sàng!!!”

“Xin đại úy cứ ra lệnh!”

-Bây giờ các B-Gear hãy lùi ra khỏi vùng chiến đấu và tập trung ở mạn Bắc thành phố, nếu có phi cơ địch đuổi theo thì lập tức bắn hạ. Còn các I-Gear hãy cố gắng mà né đạn quân địch, đợi cho các B-Gear rút ra rồi bay theo tôi!



Các B-Gear lập tức mở tốc độ bay ra khỏi tầm bắn của các phi cơ Shrine và bay về phía Bắc thành phố Arlington. Trong khi đó thì các I-Gear ra sức lượn vòng vèo đúng kiểu hit and run khiến cho rất ít phi cơ bị trúng đạn hay tên lửa. Đợi cho tốp B-Gear đi khuất tầm mắt rồi Rod mới ra lệnh:



-Nào, giờ là cuộc chơi của tốc độ rồi đấy các bạn!



Rod kéo cần lái ra sau, và phi cơ của anh tăng tốc vọt về hướng Đông Bắc, một loạt phi cơ Shrine đuổi theo. Các I-Gear khác cũng bay theo Rod, và thế là gần như toàn bộ lực lượng Shrine đã bị kéo theo phi đoàn I-Gear ANI. Rod chợt vòng sang trái bay về hướng các B-Gear đang tập trung, phi đoàn I-Gear và đám phi cơ Shrine cũng bay theo. Gần tới nơi Rod hét lên:



-Các B-Gear chuẩn bị, sắp có mồi đến rồi đấy!



Trên một khoảng không lúc đó đang có khoảng 30 chiếc B-Gear đang lượn vòng quanh. Rod bay qua dưới 30 chiếc B-Gear đó, cùng lúc anh thét lớn:



-DỘI BOM!!!



Vừa đúng lúc đám phi cơ Shrine hung hãn bay tới. Chúng mải lo đuổi theo các I-Gear, không ngờ có phục kích ở phía trên. Các B-Gear nghe hiệu lệnh lập tức quay đầu xuống đồng loạt thả bom. Kế hoạch của Rod đã tỏ ra có hiệu quả: quá nửa số phi cơ Shrine đuổi theo đã bị trúng bom phát nổ hoặc bốc cháy và rơi xuống. Các phi cơ Shrine còn lại thấy vậy hốt hoảng giảm tốc độ lại và quay qua bắn các B-Gear. Nhưng đối đầu với B-Gear mà lại từ dưới lên thì quả là thất sách, hơn nữa còn các I-Gear cũng đã quay lại và đang bắn xối xả vào quân địch. Chẳng bao lâu bọn Shrine tỏ ra lép vế và phải quay trở về hướng Warp Port khổng lồ, ý định rút chạy.



“CHIẾN THẮNG!!!”

“Yeah!!!”

“Sếp Rod chỉ huy là nhất!” – Giọng của Baz vang lên.

-Quá khen rồi, các bạn cũng tuyệt vời lắm! – Rod phấn khởi - Đuổi theo mau, chúng quay lại thành phố đấy!



Tất cả không đợi Rod nói đến lần thứ hai quay ngoắt phi cơ phóng về phía thành phố Arlington truy kích quân địch. Nhưng gần đến vòng tròn Rod chợt nhận thấy một điều lạ: các phi cơ của Shrine không chui qua nó mà chỉ lượn xung quanh. Tuy nhiên anh không phải đợi lâu để có câu trả lời. Một tiếng sấm nổ kinh thiên động địa phát ra từ vòng tròn Warp Port khổng lồ, và nó dần dần to ra. Tiếp đó từ giữa vòng tròn phần đầu đen sì của một cái gì đó xuất hiện. Rod không dám nghĩ đến nó, nhưng đến khi cái vật thể đó chui ra hẳn thì anh đành phải chấp nhận một sự thật không dễ chịu tí nào: Bọn Shrine đã sử dụng đến cả Ordin cho đợt tấn công này!



Đúng thế, trước mặt các phi cơ ANI chính là một chiến hạm Ordin hoàn chỉnh, mệnh danh “Kẻ thống trị Eopi”. Nó bay chầm chậm ra khỏi Warp Port rồi quay đầu về phía hạm đội phi cơ ANI như thách thức. Các phi cơ Shrine bây giờ đang bay lượn quanh Ordin như đám lâu la vây quanh chủ tướng. Rod vội dừng phi cơ lại, mọi người cũng dừng lại theo. Họ nhìn chiếc Ordin sừng sững phía trên thành phố Arlington mà cảm thấy e ngại.



“Tuyệt! Tình hình càng ngày càng tệ!” – Baz la lên.

“Lạc quan tí nào chú em. Ít nhất thì cũng không thể tệ hơn được” – Lance lên tiếng.

“Vậy… ông anh nghĩ sao về cái kia?” – Sean vừa nói vừa chỉ về phía vòng tròn.



Mọi người cùng nhìn theo hướng Sean chỉ. Ở vòng tròn Warp Port khổng lồ lại có một cái đầu nữa xuất hiện, và sau nửa phút thì chiếc Ordin thứ hai trình diện. Nó cũng ngạo nghễ đứng ngang hàng với chiếc Ordin thứ nhất trong tư thế sẵn sàng chiến đấu.



“Em có linh cảm xấu về cái vụ này đấy…” - Baz ngán ngẩm.

-Tình huống này hơi ngoài dự kiến – Rod nhận xét - Mọi người phải cẩn thận, không được hành động khinh suất!

“Dịp vui thế này, phải từ từ mà thưởng thức mới được” – Lance cười khà khà.

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất

VNGamer 2012-2013
Valbatos Enterpriese®All Rights Recerved